“Cậu cậu cậu cậu... Cậu quá đáng lắm rồi, cậu gọi chị tôi là gì vậy? Đây là chị tôi!”
Giang Niên kéo tay còn lại của tôi. Chu Vọng không để ý đến hắn.
“Thu Thu."
Cảm nhận được bàn tay đang nắm tay tôi run nhẹ.
Tôi chậm rãi mở miệng: “Cậu nhận nhầm người rồi."
Giang Niên bên cạnh la hét điên cuồng: "Đây là chị tôi, cậu nhóc này, không có ý tốt."